Câu chuyện pháp luật: Vòng xoáy lặng im
BBT
2025-11-26T23:19:13-05:00
2025-11-26T23:19:13-05:00
https://pbgdplthainguyen.gov.vn/de-cuong-tuyen-truyen/cau-chuyen-phap-luat-vong-xoay-lang-im-627.html
https://pbgdplthainguyen.gov.vn/uploads/tai-lieu-tuyen-truyen/2025_11/cauchuyenphapluat-1.jpg
Sở Tư pháp tỉnh Thái Nguyên - Cổng thông tin điện tử Phổ biến giáo dục pháp luật
https://pbgdplthainguyen.gov.vn/uploads/botuphap.png
Ở cuối con ngõ nhỏ tại xã Đồng Phúc tỉnh Thái Nguyên, gia đình anh Lý Văn Hậu và chị Hoàng Thị Liên được nhiều người xung quanh biết đến. Bề ngoài, họ là một gia đình “kiểu mẫu”: anh Hậu là thợ máy làm việc trong công ty giày da, còn chị Liên ở nhà nấu rượu và tham gia hợp tác xã rượu của thôn. Mọi người xung quanh nhận xét anh Hậu là người hiền lành, chăm chỉ; còn chị Liên là người phụ nữ đảm đang, tháo vát. Họ có hai người con: bé Ngọc (11 tuổi) và bé Minh (8 tuổi).
Nhưng ít ai biết rằng, đằng sau vỏ bọc “kiểu mẫu” ấy, sau khi cánh cửa của ngôi nhà khép lại là những tiếng quát mắng, những vết bầm tím trên cơ thể mà chị Liên luôn cố che giấu mọi người.
Bạo lực luôn bắt đầu từ những điều nhỏ nhất. Từ ngày công ty anh Hậu cắt giảm biên chế do kinh tế khó khăn, anh bị chuyển công việc khác, thu nhập hằng tháng giảm đi, tâm lý ngày càng căng thẳng. Anh bắt đầu uống rượu, sa đà vào chơi bời, cờ bạc. Từ một người hiền lành, chăm chỉ, giờ đây những lúc say, anh bắt đầu gây sự với vợ, chửi bới chị Liên vì những lý do cho rằng chị “ăn nói không ra gì” hay “không biết tôn trọng chồng”. Ban đầu chỉ là những lời nói, lời mắng nhiếc, nhưng sau dần đã chuyển thành hành động.
Có những đêm khuya, hàng xóm xung quanh nhiều lần nghe thấy tiếng đồ đạc đổ vỡ và tiếng khóc của chị Liên. Ai cũng rất bất ngờ và ái ngại, nhưng rồi đâu lại vào đó. Đến sáng hôm sau, chị Liên vẫn tiếp tục công việc với nụ cười gượng gạo. Người ta hỏi chị Liên:
- Này Liên, tối hôm qua hai vợ chồng có việc gì thế, thằng Hậu đánh cô có phải không?
Chị chỉ đáp nhẹ:
- Không đâu chị, chúng em chỉ cãi vã một chút thôi ạ. Dạo này công việc bận rộn quá, chồng em chỉ nóng tính một chút thôi, vợ chồng nào mà chẳng có lúc cãi nhau đúng không.
Thực ra, chị Liên bị anh Hậu đánh, những cú tát, cú đạp trời giáng. Nhưng chị không dám nói cho mọi người biết, chị đang lo sợ. Chị sợ rằng hàng xóm xung quanh sẽ dị nghị, sợ cha mẹ bị mọi người đàm tiếu, sợ con cái mất cha, và sợ cả việc nếu nói ra thì sẽ “tan vỡ tổ ấm” đã dành nhiều công vun đắp. Do vậy, dù nhiều lần bị chồng đánh mắng, chị vẫn im lặng, nuốt nước mắt vào trong.
Một hôm, chị Liên sau khi bận rộn cất mấy mẻ rượu liền thấy anh Hậu đang mở tủ, lấy tiền tiết kiệm vất vả tích cóp mấy tháng nay. Thấy vậy chị bèn hỏi:
- Anh Hậu, anh lấy tiền làm gì vậy? Đó là tiền tiết kiệm để sau này sửa sang lại nhà cửa mà.
Anh Hậu trả lời, sặc mùi rượu:
- Tôi làm gì mặc kệ tôi, cô không cần phải quan tâm, tiền tiết kiệm cũng là tiền của tôi, cô không có quyền ý kiến.
Nghe vậy, chị Liên nghĩ ngay rằng anh Hậu lấy tiền để đi chơi cờ bạc:
- Anh lấy tiền tiết kiệm để đánh bạc đúng không, anh trả lại đây, tôi không đồng ý. Tiền này có cả phần tôi đóng góp, tiết kiệm để làm việc lớn trong nhà, anh không được phép mang đi đánh bạc.
Anh Hậu bị chị Liên giằng tiền lại bèn nổi nóng, sẵn hơi men trong người liền trực tiếp đánh chị ngay trong nhà:
- Tiền của cô này, tiền của cô này, cô là cái thá gì mà dám nói câu đấy. Gia đình này tôi là chủ cô nghe rõ chưa, rõ chưa.
Vừa mắng anh vừa đánh vào đầu, đạp vào người chị Liên. Do sức yếu, chị Liên không thể phản kháng lại, chỉ biết ôm đầu chịu đòn.
Đúng lúc ấy, hai con của anh chị là bé Ngọc và bé Minh đi học về. Bé Ngọc thấy bố đánh mẹ thì rất ngạc nhiên, lao vào can bố:
- Bố, sao bố lại đánh mẹ thế, bố dừng lại đi!
Anh Hậu bèn đẩy bé Ngọc ra:
- Mày lui ra, trẻ con thì biết cái gì, đi lên nhà. Hôm nay tao phải dạy dỗ lại con mẹ chúng mày. Dám cãi tao à, cãi này, cãi này (vừa nói vừa đánh).
Hai chị em Ngọc tiếp tục chạy lại can, đứa ôm tay đứa ôm chân bố:
- Bố ơi, bố bỏ ra, bố không được đánh, mẹ chảy máu rồi…
Anh Hậu thấy vậy đẩy mạnh hai chị em Ngọc ra, Ngọc bị đẩy ra đầu va vào cạnh bàn, máu cháy lênh láng. Chị Liên thấy con bị chảy máu vội nhào đến:
- Ngọc ơi, con ơi, con có sao không! Anh Hậu, anh làm cái gì thế, anh đánh tôi đã quá lắm rồi sao anh lại đánh cả con? Con ơi, Ngọc ơi…
Hàng xóm sang mua hàng thấy chị kêu khóc trong nhà bèn chạy vào. Thấy vậy đã báo công an và đưa mẹ con chị Liên đến bệnh viện chữa trị.
Lần đó, mẹ con chị Liên phải nằm viện một tuần, công an xã cũng đã vào cuộc giải quyết vụ việc.
Tại cơ quan công an, anh Hậu đã được các chiến sĩ công an tuyên truyền về các quy định của pháp luật:
- Anh Hậu ạ, việc anh đánh chị là rất sai, là vi phạm pháp luật về hôn nhân và gia đình, phòng chống bạo lực gia đình đấy. Anh nghe cho rõ đây:
+ Khoản 2, khoản 3 Điều 5 Luật Hôn nhân và gia đình quy định:
“2. Cấm các hành vi sau đây:
a) Kết hôn giả tạo, ly hôn giả tạo;
b) Tảo hôn, cưỡng ép kết hôn, lừa dối kết hôn, cản trở kết hôn;
c) Người đang có vợ, có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người khác hoặc chưa có vợ, chưa có chồng mà kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng với người đang có chồng, có vợ;
d) Kết hôn hoặc chung sống như vợ chồng giữa những người cùng dòng máu về trực hệ; giữa những người có họ trong phạm vi ba đời; giữa cha, mẹ nuôi với con nuôi; giữa người đã từng là cha, mẹ nuôi với con nuôi, cha chồng với con dâu, mẹ vợ với con rể, cha dượng với con riêng của vợ, mẹ kế với con riêng của chồng;
đ) Yêu sách của cải trong kết hôn;
e) Cưỡng ép ly hôn, lừa dối ly hôn, cản trở ly hôn;
g) Thực hiện sinh con bằng kỹ thuật hỗ trợ sinh sản vì mục đích thương mại, mang thai hộ vì mục đích thương mại, lựa chọn giới tính thai nhi, sinh sản vô tính;
h) Bạo lực gia đình;
i) Lợi dụng việc thực hiện quyền về hôn nhân và gia đình để mua bán người, bóc lột sức lao động, xâm phạm tình dục hoặc có hành vi khác nhằm mục đích trục lợi.
3. Mọi hành vi vi phạm pháp luật về hôn nhân và gia đình phải được xử lý nghiêm minh, đúng pháp luật.
Cơ quan, tổ chức, cá nhân có quyền yêu cầu Tòa án, cơ quan khác có thẩm quyền áp dụng biện pháp kịp thời ngăn chặn và xử lý người có hành vi vi phạm pháp luật về hôn nhân và gia đình.”
+ Điều 19 Luật Hôn nhân và gia đình quy định:
“1. Vợ chồng có nghĩa vụ thương yêu, chung thủy, tôn trọng, quan tâm, chăm sóc, giúp đỡ nhau; cùng nhau chia sẻ, thực hiện các công việc trong gia đình.” - việc anh thường xuyên đánh đập, chửi mắng vợ con là vi phạm nghiêm trọng nghĩa vụ của người chồng, đồng thời xâm phạm quyền được bảo vệ về sức khỏe, tính mạng, danh dự, nhân phẩm của thành viên gia đình đấy.
+ Khoản 1 Điều 2 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình quy định:
“1. Bạo lực gia đình là hành vi cố ý của thành viên gia đình gây tổn hại hoặc có khả năng gây tổn hại về thể chất, tinh thần, tình dục, kinh tế đối với thành viên khác trong gia đình”.
+ Khoản 1 Điều 3 Luật Phòng, chống bạo lực gia đình quy định:
“1. Hành vi bạo lực gia đình bao gồm:
a) Hành hạ, ngược đãi, đánh đập, đe dọa hoặc hành vi cố ý khác xâm hại đến sức khỏe, tính mạng;
b) Lăng mạ, chì chiết hoặc hành vi cố ý khác xúc phạm danh dự, nhân phẩm;
c) Cưỡng ép chứng kiến bạo lực đối với người, con vật nhằm gây áp lực thường xuyên về tâm lý;
d) Bỏ mặc, không quan tâm; không nuôi dưỡng, chăm sóc thành viên gia đình là trẻ em, phụ nữ mang thai, phụ nữ đang nuôi con dưới 36 tháng tuổi, người cao tuổi, người khuyết tật, người không có khả năng tự chăm sóc; không giáo dục thành viên gia đình là trẻ em;
đ) Kỳ thị, phân biệt đối xử về hình thể, giới, giới tính, năng lực của thành viên gia đình;
e) Ngăn cản thành viên gia đình gặp gỡ người thân, có quan hệ xã hội hợp pháp, lành mạnh hoặc hành vi khác nhằm cô lập, gây áp lực thường xuyên về tâm lý;
g) Ngăn cản việc thực hiện quyền, nghĩa vụ trong quan hệ gia đình giữa ông, bà và cháu; giữa cha, mẹ và con; giữa vợ và chồng; giữa anh, chị, em với nhau;
h) Tiết lộ hoặc phát tán thông tin về đời sống riêng tư, bí mật cá nhân và bí mật gia đình của thành viên gia đình nhằm xúc phạm danh dự, nhân phẩm;
i) Cưỡng ép thực hiện hành vi quan hệ tình dục trái ý muốn của vợ hoặc chồng;
k) Cưỡng ép trình diễn hành vi khiêu dâm; cưỡng ép nghe âm thanh, xem hình ảnh, đọc nội dung khiêu dâm, kích thích bạo lực;
l) Cưỡng ép tảo hôn, kết hôn, ly hôn hoặc cản trở kết hôn, ly hôn hợp pháp;
m) Cưỡng ép mang thai, phá thai, lựa chọn giới tính thai nhi;
n) Chiếm đoạt, hủy hoại tài sản chung của gia đình hoặc tài sản riêng của thành viên khác trong gia đình;
o) Cưỡng ép thành viên gia đình học tập, lao động quá sức, đóng góp tài chính quá khả năng của họ; kiểm soát tài sản, thu nhập của thành viên gia đình nhằm tạo ra tình trạng lệ thuộc về mặt vật chất, tinh thần hoặc các mặt khác;
p) Cô lập, giam cầm thành viên gia đình;
q) Cưỡng ép thành viên gia đình ra khỏi chỗ ở hợp pháp trái pháp luật”.
Sau khi nghe các chiến sĩ công an tuyên truyền, anh Hậu tỏ vẻ đã hối hận, ăn năn. Chị Liên cũng xin rút đơn trình báo. Chị nói:
- Anh ấy đã hối hận rồi, vợ chồng em muốn cho nhau cơ hội.
Cơ quan chức năng ghi nhận sự việc, đưa chị vào danh sách người từng bị bạo lực gia đình, đồng thời giao Hội Liên hiệp Phụ nữ phường theo dõi, hỗ trợ. Tuy nhiên, ba tháng sau, bi kịch lại tái diễn. Anh Hậu thất nghiệp, nợ nần chồng chất. Trong cơn say, anh trút giận bằng cách ném đồ, đánh đập vợ con. Bé Ngọc sợ quá chạy sang nhà hàng xóm cầu cứu. Lần này, công an đã lập hồ sơ khởi tố vụ án hình sự về tội “Cố ý gây thương tích” theo Điều 134 Bộ luật Hình sự 2015 (sửa đổi bổ sung năm 2017), vì tỷ lệ thương tích của chị Liên là 12% theo kết quả giám định y khoa. Anh Hậu bị Tòa án tuyên phạt 18 tháng tù giam.
Sau đó, chị Liên quyết định nộp đơn ly hôn. Tòa án xem xét chứng cứ, xác nhận hành vi bạo lực của anh Hậu là có thật và tái diễn nhiều lần, ảnh hưởng nghiêm trọng đến sức khỏe và tinh thần của vợ con. Vì vậy, Tòa chấp nhận cho ly hôn, giao quyền nuôi hai con cho chị Liên, anh Hậu có nghĩa vụ cấp dưỡng hàng tháng.
Chị Liên và hai con chuyển sang nhà mới, sống cùng ông bà ngoại, tiếp tục công việc nấu rượu, cuộc sống dần ổn định.
Trong một buổi tuyên truyền pháp luật của xã, chị Liên nói:
- Nếu ngày trước tôi không im lặng, biết mạnh dạn nói ra, biết nhờ pháp luật bảo vệ sớm hơn, có lẽ mọi chuyện đã không đi xa như vậy. Mãi tôi mới nhận ra rằng bạo lực không bao giờ là “chuyện riêng” của gia đình. Nếu cứ im lặng sẽ bị kéo vào vòng xoáy mãi mãi mà không thể thoát ra.